(Ghi theo hồi ức của anh Minh "hề").
Năm 1967, Thể Công chuẩn bị đi tập huấn ở Triều Tiên. Hôm liên hoan chia tay, Tướng Vương Thừa Vũ (Phó Tổng tham mưu trưởng) sang động viên anh em. Cụ là dân bóng đá và rất máu thể thao, trên đầu từng để lại nhiều vết sẹo. Ngồi dưới Cầu điên ghé tai Minh "hề": "Ê, mày lấy cho tao cái kim, sợi chỉ!". "Làm gì?", Minh hỏi. "Cái ông Vũ này mất lịch sự, dám đội cái mũ nồi rách nát đến gặp anh em. Đưa tao kim chỉ để vá lại cho ông ấy". Không ngờ sếp Quýnh ngồi ngay sau lưng nghe thấy.
Tan cuộc, sếp gọi Minh lên:
- Cậu có nghe thấy Cầu nói gì?
- Dạ, không. Em không chú ý.
Rồi cụ gọi Cầu lên:
- Rõ ràng tôi nghe thấy câu nói thế về thủ truởng. Ý cậu thế nào, để tôi biết xếp cậu đi đợt này hay không?
Biết không chối tội đuợc, Cầu rặn khóc mà nuớc mắt chả ra. Vừa thấy sếp quay đi, Cầu lấy nuớc bọt bôi vào mắt, ra ý hối hận. Không ngờ nuớc bọt lẫn đờm nên...