Thứ Hai, 12 tháng 3, 2012

Chưa đi... chưa biết ! (Tiếp, ST: HB)

Chưa đi chưa biết Cần Thơ
Đi rồi mới thấy xác xơ thân mình
Một vòng trao đổi nghĩa tình
Cần Thơ vui vẻ... Cần mình xụi lơ

Chưa đi chưa biết Hòn Chồng
Đi rồi mới thấy Hòn Ông to đùng
Hòn Ông là hòn của chung
Hòn chồng tuy nhỏ nhưng mà của em
Chưa đi chưa biết Tây Ninh...
Đi rồi mới thấy... cửa mình mở ra
Mở ra để đón hàng qua...
Hàng nội, hàng ngoại... phải qua...cửa mình.
Chưa đi chưa biết Quảng Ninh
Đi rồi mới biết cửa mình mở ra
Hàng tây cho chí hàng ta
Muốn xuất nhập cảng phải qua cửa mình


Truyện ngắn "Vợ hiền mưu trí giúp chồng" (ST: Đạt bột)

Câu chuyện xảy ra vào những ngày mùa xuân của những năm 60.
Chuông đồng hồ Hải quan đã gõ 10 tiếng. Trên con đường nhựa ướt nước mưa, Ôn Lâm 32 tuổi - công nhân nhà máy vật liệu, đang vội vàng khoác áo mưa chạy về nhà sau khi tan ca. Vừa vòng qua đường, chỉ nghe được tiếng kêu "ái zà ", một bóng đen ngã vật trên đường. Ôn Lâm giật mình, đi lên trước, thấy một phụ nữ đang lay hoay tìm cách đứng dậy, nhưng chị ta vẫn kêu đau. Ôn Lâm cúi xuống và theo bản năng anh cầm tay người phụ nữ và kéo chị ta dậy, quan tâm hỏi "Này chị, ngã có đau không, có bị thương chỗ nào không ?". Người phụ nữ không trả lời chỉ thấy dùng hai tay bóp bóp đầu gối. Ôn Lâm vội vàng cởi áo mưa,khoác lên người chị ta và nói: "Nhà chị ở đâu ? Tôi đưa chị về nhà". Người phụ nữ ấy nhìn Ôn Lâm và nói giọng yếu ớt: "Đi qua hai ngã tư đường là tới". Ôn Lâm không nói gì,lấy tay dìu chị ta đi.