Đầu xuân mới mời xơi rong biển
Xơi xong rồi nói chiện tào lao
Ơn Trời có được là bao,
Mỗi ngày mỗi chiện lao xao thỏa tình.
Mấy anh già thành tinh thành quái
Đã khọm rồi muốn lại hồi xuân
Hữu tâm bất lực cái thân!
Chỉ giương mắt ếch trân trân mà nhìn.
Căng bóng cặp đào tơ đang chín
Trĩu trên cành muốn nhịn được sao?
Lại thêm lạch nước rào rào,
Rong xanh chen lá cỏ ngào ngạt thơm.
Nghĩ càng tủi cái thân "liệt sĩ",
Anh chưa già em nghỉ hưu non!
Đồi cao ngựa mỏi chân bon,
Khe sâu theo dõi dấu mòn tìm rong.
Thôi thôi nhé còn mong chi nữa
Chốn đào nguyên đóng cửa đi tu
Đào lê hoa cỏ có dù...
Cũng đành hai chữ thiên thu ... hít hà!!!
(Đại thi hào Ba Ích - xxx)