Dresden,
ơi mảnh đất thân thương!
Dresden của tôi, một thời đã sốngCó dòng Elbe êm đềm chảy quanh năm,
và những con tàu hơi nước xình xịch chở du khách viếng thăm
Vậy mà xuân nào, Elbe chả hiền lành,
dữ tợn gây lũ tràn bờ mỗi lần tuyết tan
Sông Elbe chia thành phố của tôi
ra hai phần, Thành mới - Neu và Thành cổ - Altstadt
Có những lâu đài cổ kính dựa bên bờ dốc
Xanh mướt những công viên
Chú bồ câu khẽ nhặt mẩu bánh trên tay
Chim, sóc, bướm… làm bạn cùng người
Chủ nhật đầu vừa đặt chân đến nơi,
tôi đã chạy như bay đến cung điện Zwingers tráng lệ
Ngay cửa điện là quần thể tượng thần Hy-lạp
đang đùa vui bên bao thiếu nữ ở trần,
từ miệng đang phun ra dòng nước mát trong
Và bên trong cất giữ hàng vạn bức tượng, tranh
Trước những tác phẩm nghệ thuật của muôn đời - tôi đã ngẩn ngơ…
Không xa là nhà thờ Marien Kirche
chả còn vẹn nguyên
Chứng tích đổ nát ấy dân Đức muốn nói:
“Đừng bao giờ chiến tranh, Thế giới ơi!”
Và đêm đêm Oper Haus rực sáng ánh đèn
Vọng ra tiếng đàn như muốn đệm cho từng cặp tình nhân
đang ôm hôn say đắm dưới những dàn nho trên bậc Terrasse
hay đang sánh vai nhau hứng gió dọc bờ sông
Dresden, ơi mảnh đất thân thương!
Nơi đã gắn bao kỷ niệm thời trai trẻ
Khó quên lắm, thành phố của tôi!
Sài Gòn, 1/5/2012