Con trai:
- Cha, cái gì nằm giữa 2 chân mẹ?
- Thiên đường.
- Thế cái gì giữa 2 chân cha?
- Chìa khóa mở cửa vào thiên đường.
Con: "Vậy con khuyên cha, phải thay ổ khóa đi, không ông hàng xóm có đến 2 chìa để mở cửa vào thiên đường".
Nhãn
- A Điều lệ CLB (1)
- Ẩm thực (6)
- B Danh sách CLB (1)
- Bài hát chế (7)
- C Thành lập CLB (6)
- Ca khúc hay (9)
- CAHN - tư liệu (10)
- Chuyện lạ (11)
- Chuyện xưa (20)
- Du lịch (4)
- Đọc báo mạng (16)
- Đời cầu thủ (17)
- Euro 2012 (9)
- HPHN 2012 (12)
- Khoa học Công nghệ (5)
- Người hâm mộ (3)
- Nhạc cổ điển (2)
- Phim CMT8 (1)
- Phóng sự - Ký sự (12)
- PKKQ - Tư liệu (1)
- QK3 - tư liệu (3)
- QK4 - tư liệu (2)
- Sức khỏe (11)
- Sưu tầm (16)
- Tản văn (5)
- Thể Công - tư liệu (37)
- Thông báo (37)
- Tiếu lâm (99)
- Tin buồn (2)
- Tin tức (92)
- Trang Thơ (2)
- Tư liệu lịch sử (6)
- Vang bóng 1 thời (2)
- Văn hóa - Nghệ thuật (13)
- Video (20)
- WC 2018 (1)
Thứ Bảy, 12 tháng 5, 2012
Thú vui của cựu thủ môn quốc gia Bùi Đức (KQ)
Cụ Đức với đám lính Đại học KTQS chúng tôi ngoài tình thầy trò trên lớp, còn có tình đồng đội và niềm đam mê trong những giờ lăn xả trên sân bóng những năm 70 thế kỷ trước.
Mấy chục năm sau, lần về Thành Nam chơi, chúng tôi mời cụ đi ăn hiệu. Có món chim sẻ rán, ngon, ròn, thơm. Cụ móm mém nhai và cười: "Ở đây mà có bao giờ đi ăn nhà hàng. Cán bộ lương ba cọc ba đồng mà. Ấy vậy nhà hàng này thường mua chim sẻ của thầy". Tay chủ quán vừa thấy cụ vội dạ ran:
- Ối giời ơi, ông Đức! Quý hóa quá, chả mấy khi con mời được ông tới xơi cơm nhà con. Vinh dự quá. Có món sẻ rán mà ngày xưa ông hay bán cho chúng con đấy. Ông ăn thấy được không?
Cụ cười: "Còn răng đâu mà ăn".
Mấy chục năm sau, lần về Thành Nam chơi, chúng tôi mời cụ đi ăn hiệu. Có món chim sẻ rán, ngon, ròn, thơm. Cụ móm mém nhai và cười: "Ở đây mà có bao giờ đi ăn nhà hàng. Cán bộ lương ba cọc ba đồng mà. Ấy vậy nhà hàng này thường mua chim sẻ của thầy". Tay chủ quán vừa thấy cụ vội dạ ran:
- Ối giời ơi, ông Đức! Quý hóa quá, chả mấy khi con mời được ông tới xơi cơm nhà con. Vinh dự quá. Có món sẻ rán mà ngày xưa ông hay bán cho chúng con đấy. Ông ăn thấy được không?
Cụ cười: "Còn răng đâu mà ăn".
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)