suỐi
nguỒn tươi trẺ
một bí quyết cổ truyền
* Phần ba *
Sau tuần
lễ thứ 10, ông Bradford không còn đều đặn tham gia những buổi gặp mặt hàng tuần
của “Himalaya Club” nữa, nhưng vẫn quan tâm theo dõi chúng tôi. Thỉnh thoảng
ông ghé đến để trình bày một số vấn đề hữu ích và nhân dịp nầy, các thành viên
của nhóm có nêu lên một số thắc mắc. Chẳng hạn như, một số nguời trong nhóm
chúng tôi đặc biệt thắc mắc về sự dinh dưỡng và tầm quan trọng của thực phẩm
trong đời sống. Trong vấn đề nầy, chúng tôi có một số ý kiến khác biệt và vì
thế mọi người quyết định phải hỏi ông Bradford xem mức độ và chủ trương dinh
dưỡng của các Lạt Ma ra sao.
Tuần kế đó, sau khi đã nêu
lên thắc mắc, chúng tôi được ông Bradford trả lời như sau:
Tại tu viện ở Himalaya, khi tôi
còn là một kẻ nhập môn, thì không hề được chỉ định phải ăn những món gì và ăn
với một lượng như thế nào. Mỗi Lạt Ma đều đóng góp phần công sức của mình để
tạo ra những thứ cần thiết cho tu viện và công cụ sản xuất của họ thường rất
thô sơ. Tất cả công việc, kể cả trồng trọt và cày bừa đều thực hiện bằng sức
người. Đương nhiên các Lạt Ma có thể sử dụng trâu bò và nông cụ, nhưng sở dĩ
như thế là vì họ muốn tiếp xúc trực tiếp với đất đai. Họ cho rằng việc trực
tiếp làm việc với đất đai mang lại một điều gì đó hữu ích cho kiếp người. Bản
thân tôi, tôi thấy đây là một kinh nghiệm quý giá mà chúng ta cần phải nếm trải
trong đời bởi nó giúp ta cảm thông với thiên nhiên và hòa nhập vào nó.