suỐi nguỒn tươi trẺ
một bí quyết cổ truyền
* Phần một *
Một buổi chiều cách đây vài năm, khi tôi đang ngồi đọc
báo trong công viên thì có một cụ già xuất hiện. Cụ tiến lại gần và ngồi xuống
cạnh tôi. Trông cụ có vẽ đã gần thất tuần, với cái đầu hói, đôi vai buông thỏng
và tấm thân khòm hẳn trên cây gậy. Lúc đó tôi không ngờ rằng sự gặp gỡ nầy đã
thay đổi hẳn dòng đời của tôi.
Một lúc sau, chúng tôi đã thích thú trò chuyện với
nhau. Qua câu chuyện, tôi được biết người đàn ông nầy là một sĩ quan quân đội
Anh đã về hưu và trước đây cũng có phục vụ trong ngoại giao đoàn của Hoàng Gia.
Chính vì vậy mà ông có dịp đi đó đây khắp nơi trên thế giới. Và đại tá Bradford
- tôi sẽ gọi ông ta như thế, dẫu đây không phải là tên thật của ông - đã
làm tôi say sưa với những câu chuyện phiêu lưu của ông.
Hôm đó, khi chia tay chúng tôi đồng ý gặp lại nhau và
chẳng bao lâu sau chúng tôi trở thành 2 người bạn thân. Trong những lần gặp sau
đó, chúng tôi thường trò chuyện hoặc tranh luận với nhau cho đến khuya, khi thì
ở một quán do ông chọn, khi thì tại nhà tôi.
Một trong những dịp nầy, tôi bỗng hiểu rõ là ông
Bradford muốn thố lộ một điều gì quan trọng, nhưng ông vẫn còn ngần ngại chưa
muốn nói. Vì thế để ông được an tâm, tôi đã bảo đảm với ông rằng ông có thể nói
ra những gì đang làm ông bận tâm và tôi hứa sẽ giữ kín câu chuyện. Sau một hồi
trầm ngâm suy nghĩ, ông Bradford chầm chậm nhìn tôi, rồi với lòng tin tưởng
tăng lên, ông bắt đầu nói.
Theo như lời ông Bradford thì cách đó vài năm, khi trú
đóng tại Ấn Độ, ông đã có dịp tiếp xúc với những nhóm dân du mục sống trên
những vùng xa xôi hẻo lánh của lục địa nầy và ông đã nghe nhiều chuyện lạ kỳ về
đời sống và phong tục của họ. Tại đây, trong một quận lỵ mà ông đã đặt chân
đến, có một chuyện lạ lùng đặc biệt làm ông chú ý và ông đã nhiều phen nghe
người dân ở đây nhắc đi nhắc lại; nhưng có điều lạ là những người dân ở các
quận lỵ khác thì hình như chẳng bao giờ nghe nói đến chuyện đó.
Chuyện đó có liên quan đến một nhóm Lạt Ma (nhà sư Tây
Tạng) và theo như chuyện kể thì nhóm Lạt Ma nầy nắm giữ cái bí quyết của “Suối
Nguồn Tươi Trẻ”. Từ nhiều ngàn năm nay, cái bí quyết lạ lùng nầy đã được chuyển
giao, lưu giữ qua bao thế hệ của các thành viên thuộc tu viện nầy. Và tuy không
tìm cách để dấu diếm, nhưng vì tu viện nằm sâu khuất trong một hốc núi nào đó
của dãy Himalaya, nên thực sự đã cắt đứt hẳn với thế giới bên ngoài.
Vì vậy đối với người dân của huyện lỵ đó, thì từ lâu
tu viện cũng như cái bí quyết “Suối Nguồn Tươi Trẻ” đã trở thành một thứ huyền
thoại. Như chuyện thần tiên, họ kể về những người đàn ông già nua đã lạ lùng
tìm lại được sinh lực và sự tráng kiện sau khi đã tìm thấy tu viện và vào sống
ở đó. Nhưng tiếc thay, chẳng có ai trong nhóm của họ có thể biết chính xác tu
viện tọa lạc ở đâu.
Như hầu hết mọi người, khi bước vào tuổi 40, cơ thể
của đại tá Bradford cũng bắt đầu với tiến trình lão hóa và từ đó ông không còn
thấy một dấu hiệu tươi trẻ nào trổi lên nữa. Càng nghe nói về cái bí quyết
“Suối Nguồn Tươi Trẻ” thần kỳ, ông lại càng tin chắc rằng hẳn phải có cái tu viện
đó. Vì thế ông đã tìm cách thu lượm thật nhiều tin tức về địa lý, khí hậu, đặc
tính của vùng lãnh thổ cùng những dữ kiện khác hầu có thể xác định nơi tọa lạc
tu viện. Và trong khi xông xáo như thế, ông càng lúc càng bị ám ảnh bởi cái bí
quyết “Suối Nguồn Tươi Trẻ” và nhất định phải tìm thấy nó cho bằng được.
Theo như ông nói với tôi thì thì sự thôi thúc đó trở
nên mãnh liệt đến nỗi ông phải quyết định trở sang Ấn Độ để đích thân tìm kiếm
tu viện cùng cái bí quyết để tươi trẻ đó. Và đại tá Bradford hỏi tôi có muốn
cùng đi với ông không.
Thông thường tôi luôn luôn là người đầu tiên nghi ngờ
một chuyện có vẻ không tưởng như thế, nhưng trong lời nói cũng như hành động
ông Bradford là một người hoàn toàn thành thực và càng nghe ông nói về bí quyết
“Suối Nguồn Tươi Trẻ” tôi lại càng bị thuyết phục. Có lúc tôi toan theo ông
Bradford tham gia vào cuộc tìm kiếm, nhưng rồi sau khi cân nhắc vấn đề, tôi đã
nêu ra một số lý do để từ chối lời mời của ông.
Tuy vậy chẳng bao lâu sau khi từ biệt ông Bradford, tôi
bắt đầu thắc mắc liệu quyết định của mình có đúng hay không, và để được yên ổn
với chính mình, tôi cho rằng quả là điều sai lầm khi muốn chiến thắng cái tiến
trình lão hóa. Có lẽ chúng ta nên nhẫn nhục bước vào tuổi già và đừng bắt chước
những người khác, đòi hỏi quá nhiều ở đời sống.
Tự bảo vệ mình bằng cái lý luận vừa kể, vậy mà trong
thâm tâm, tôi vẫn còn bị ám ảnh bởi cái bí quyết “Suối Nguồn Tươi Trẻ”. Thú
thật tôi vẫn xem đó là một ý tưởng lạ lùng, hấp dẫn và tôi mong cho ông
Bradford có thể tìm thấy nó!
Thời gian trôi qua và với công việc bề bộn hàng ngày,
hình ảnh của ông Bradford cùng câu chuyện của ông hầu như đã phai nhạt trong
trí nhớ của tôi. Thế rồi một buổi chiều, khi trở về nhà tôi nhận được một lá
thư của ông ta. Tôi vội vã mở ra và đọc cái lá thư xem chừng đã được viết trong
một niềm vui thái quá. Ông Bradford cho biết rằng mặc dầu có khó khăn và chậm
trễ, nhưng ông tin chẳng bao lâu ông sẽ tìm thấy bí quyết “Suối Nguồn Tươi
Trẻ”. Ông không cho địa chỉ để trả lời thư, nhưng tôi cảm thầy nhẹ nhõm vì ít
ra cũng biết được là ông ta vẫn còn sống.
Rồi thêm nhiều tháng nữa trôi qua, thì lá thư thứ hai
được gửi đến, hai tay tôi hầu như đã run rẩy khi mở nó ra. Trong một lúc, tôi
tưởng chừng không tin nổi những gì đã được viết trong thư. Sự việc xảy ra tốt
hơn cả tôi mong đợi. Ông Bradford chẳng những đã tìm thấy bí quyết của “Suối
Nguồn Tươi Trẻ” mà còn mang nó về nước và sẽ về đến trong hai tháng tới.
Vậy là 4 năm đã trôi qua kể từ khi tôi gặp người bạn
già. Và tôi bắt đầu thắc mắc tự hỏi ông Bradford đã thay đổi ra sao trong 4 năm
vừa qua. Liệu “Suối Nguồn Tươi Trẻ” có giúp ông làm ngưng lại cái dòng chảy của
tuổi tác? Liệu ông còn giữ được cái dáng dấp của lần cuối khi tôi thấy ông? Hay
là ông sẽ già đi như thế nào sau 4 năm trời trôi qua?
Cuối cùng cái cơ hội để trả lời những câu hỏi nầy đã
tới. Một tối, tôi đang ở nhà một mình, thì chuông điện thoại reo lên. Khi nhấc
máy, có tiếng người gác cổng báo rằng: “Đại Tá Bradford muốn gặp ông”. Sững sờ
và thích thú, tôi nói “Hãy mời ông ấy lên ngay hộ tôi”. Một lúc sau, có tiếng
chuông và tôi vội vã mở cửa nhưng liền khi đó tôi đã thất vọng và chưng hửng
khi thấy trước mặt tôi không phải đại tá Bradford, nhưng là một người khác, trẻ
hơn nhiều. Nhận thấy tôi ngạc nhiên, người lạ nói: “Chắc anh không ngờ chính
tôi đây?”
Nghe như thế, tôi đáp với vẻ bối rối: “ Vâng, tôi ngỡ
ông là một ai khác”. Người khách nói vói giọng thân thiện: “Vậy mà tôi tưởng
mình sẽ được đón tiếp nồng nhiệt chứ! Nào, anh hãy nhìn kỹ vào mặt tôi đi.
Không lẽ tôi phải tự giới thiệu hay sao?”
Nhìn vào người đàn ông đang đứng trước mặt, tâm trạng
tôi chuyển từ bối rối sang chưng hửng không tin và rồi tôi từ từ nhận thấy rằng
ông nầy có nét mặt hao hao giống đại tá Bradford khi còn trẻ. Thay vì trước mặt
tôi là một cụ già tái xám, còng lưng trên chiếc gậy, thì bây giờ là một người
cao, thẳng với khuôn mặt tráng kiện và mái tóc đen dày, có đôi chút điểm sương.
Đại tá Bradford nói: “Thì chính tôi đây chứ còn ai
khác! Nếu anh không mời tôi vào nhà thì tôi thấy lối ứng xử của anh quả là đáng
trách đấy.” Nhẹ nhõm và thích thú, tôi ôm lấy ông Bradford và nôn nóng tuôn ra
một loạt câu hỏi. “Hãy chờ đã” ông Bradford vui vẻ nói. “Anh hãy bình
tĩnh hít thở đi, rồi tôi sẽ kể cho anh nghe những gì đã xảy ra”. Và sau đó ông
bắt đầu kể
Theo như lời ông Bradford thì ngay khi đặt chân đến Ấn
Độ ông đã đi thẳng đến cái huyện nơi người ta đã nghe truyền tụng về huyền
thoại “Suối Nguồn Tươi Trẻ”. Điều may mắn là ông cũng biết đôi chút tiếng bản
xứ nên có thể sống nhiều tháng trong vùng nầy và làm quen với người dân ở đây
và như thế, ông đã từ từ lần ra dấu vết. Đây là một tiến trình lâu dài, chầm
chạp nhưng cuối cùng, nhờ kiên trì ông đã đạt được mục tiêu. Sau một chuyến
thám hiểm dài và đầy bất trắc vào vùng khuất xa của dãy Himalaya, ông đã tìm ra
cái tu viện mà theo như truyền thuyết, đang nắm giữ bí quyết của thuật trường
sinh và cải lão hoàn đồng.
Tôi chỉ mong sao thời gian và không gian có thể cho
phép tôi ghi lại những gì mà ông Bradford đã trải qua sau khi được nhận vào tu
viện. Tuy vậy, tôi nhận thấy có lẽ tốt hơn tôi không nên ghi chúng ra đây vì
những sự việc đó xem chừng như có vẻ huyền hoặc, thần kỳ hơn là thực tế. Những
nghi thức tập luyện của các Lạt Ma, nền văn hóa của họ và sự tách biệt của họ
với thế giới bên ngoài là những điều mà người sống trong thế giới thời đại như
chúng ta khó có thể am hiểu và nắm bắt.
Trong tu viện, ông Bradford không hề trông thấy bóng
dáng của một người già cả nào và vì đã lâu lắm các Lạt Ma chưa được trông thấy
một người nào già nua, nên họ đã vui vẻ gọi ông Bradford là “người xưa cũ”. Đối
với họ ông là một biểu tượng cho một cái gì đó thật lạ lùng.
Rồi ông Bradford kể tiếp: “Trong hai tuần đầu
sau khi tôi vào tu viện, tôi có cảm tưởng mình chẳng khác gì một con cá bị vớt
ra khỏi nước. Tôi không ngớt kinh ngạc trước những gì mình đang trông thấy và
nhiều khi tôi tưởng chừng như không thể tin nổi ở mắt mình. Chẳng bao lâu sau
tôi thấy mình khỏe hẳn ra; tôi có thể ngủ ngon giấc mỗi đêm và khi thức dậy vào
mỗi buổi sáng tôi thấy ngày càng khỏe khoắn hơn và dồi dào sinh lực hơn. Và cứ
như thế, một thời gian ngắn sau, tôi thấy rằng mình chỉ cần dùng đến cái gậy
trong những khi leo núi mà thôi.
“Một buổi sáng, khi đời sống trong tu viện tôi đã có
được một ngạc nhiên lớn lao nhất trong đời. Hôm đó là lần đầu tiên tôi bước vào
một căn phòng rộng lớn, được bày biện ngăn nắp; đây là thư viện, nơi cất giữ
những cổ thư của nhà chùa. Ở đầu kia của tu viện có treo một tấm gương thật
lớn. Vì từ hai năm qua tôi chỉ sống và sinh hoạt trong cái vùng xa xăm hẻo lánh
nầy, nên tôi chẳng có dịp để nhìn ngắm mình trong gương; và sự tò mò đã thôi
thúc tôi bước về tấm gương đó.
“Tôi trố mắt nhìn trong gương, tưởng chừng không thể
tin nổi. Cái dáng vẻ bề ngoài của tôi đã thay đổi quá chừng và tôi thấy mình
như trẻ ra 15 tuổi. Từ nhiều năm qua lòng tôi vẫn hoang mang chẳng hiểu liệu
“Suối Nguồn Tươi Trẻ” có phải là điều có thật hay không. Vậy mà giờ đây trước
mắt tôi là một bằng chứng cụ thể cho cái có thật đó.
“Tôi không thể nào diễn tả hết được nỗi phấn chấn và
vui mừng của tôi lúc đó. Trong những tuần và tháng sau đó, dáng vẻ của tôi ngày
càng tươi trẻ ra đến nỗi mọi người đều nhận thấy sự thay đổi đó và chẳng bao
lâu sau, không ai còn gọi tôi là “người xưa cũ” nữa.
Nói đến dây, ông Bradford phải ngừng lại vì có tiếng
gõ cửa. Tôi mở cửa, đón vào một cặp khách và thầm nghĩ, dù họ là những người
bạn thân, nhưng quả thật đã đến không nhằm lúc. Cố dấu đi sự bực mình, tôi giới
thiệu họ cho ông Bradford và chúng tôi ngồi trò chuyện một lúc. Sau đó, ông
Bradford đứng dậy và nói: “Vì có một cái hẹn nên tôi rất tiếc không thể ngồi
nói chuyện lâu hơn với các bạn. Tôi mong sẽ được gặp các bạn trong một ngày gần
đây”.
Thế rồi, khi tôi đưa ông Bradford ra đến cửa, ông quay
lại nhìn tôi và nói: “Trưa mai tôi muốn mời anh dùng cơm với tôi. Nếu anh đồng
ý, tôi hứa sẽ kể cho anh nghe tất cả về “Suối Nguồn Tươi Trẻ”. Tôi gật đầu và
chúng tôi quyết định về thời gian và địa điểm gặp.
Khi ông Bradford ra về, tôi quay lại với hai người bạn
và thế là một trong hai người đã lên tiếng nhận xét ngay: “Ông ấy quả là một
người lạ lùng và quyến rũ, nhưng tôi không hiểu tại sao còn trẻ như thế mà ông
ta đã về hưu”. Nghe như thế tôi hỏi ngay: “Vậy theo bạn thì ông ấy bao nhiêu
tuổi rồi?” “à, ông không đến 40. Nhưng qua câu chuyện, tôi đoán ông ta ít
ra phải tới 40”. Tôi gật đầu mơ hồ: “Vâng, chắc cũng cỡ đó”.
Và để tránh né, tôi chuyển câu chuyện sang một đề tài
khác. Bởi tôi không muốn đề cập tới câu chuyện khó tin của ông Bradford, ít ra
là cho đến khi tôi được ông giải thích rõ ràng mọi sự.
Ngày hôm sau, sau khi dùng cơm trưa cùng với nhau, tôi
và ông Bradford lên phòng ông ấy ở khách sạn gần đó và tại đây tôi đã được ông
cho biết đầy đủ chi tiết về “Suối Nguồn Tươi Trẻ”.
Ông Bradford đã nói:
“Sau khi vào tu viện, điều đầu tiên mà tôi được các
Lạt Ma dạy bảo đó là; thân thể con người có 7 trung tâm năng lực. Người Tây
Phương gọi đó là những điểm xoáy trong khi người Hindu gọi là luân xa. Tuy
không thể trông thấy nhưng 7 luân xa nầy là những điện trường cực mạnh và chúng
hoàn toàn có thực. Mỗi luân xa tập trung vào một trong số bảy tuyến nội tiết
của cơ thể và nhiệm vụ của nó là kích thích sản xuất hormone. Chính những
hormone nầy điều hành toàn bộ các chức năng của các cơ quan nội tạng và đồng
thời điều hành cả tiến trình lão hóa”.
“Luân xa đầu tiên hay luân xa ở thấp nhất tập trung ở
tuyến sinh dục. Luân xa thứ hai tập trung ở tuyến tụy trong vùng bụng. Luân xa
thứ ba đóng tại tuyến thượng thận trong vùng đám rối dương (mạng dây thần kinh
ở bụng). Luân xa thứ tư đóng tại tuyến ức ở vùng ngực. Luân xa thứ năm đóng ở
tuyến giáp trạng nơi cổ. Luân xa thứ sáu đóng ở tuyến tùng, tại đáy sau của
não. Và luân xa thứ bảy, luân xa đóng ở cao nhất, tập trung tại tuyến yên, nơi
đáy trước của não “. [ Xin xem hình vẽ để dễ dàng thấy rõ hơn ]
“Trong một cơ thể khỏe mạnh, cường tráng, sự hoạt động
của những luân xa nầy thật mãnh liệt, giúp cho “prana” (sinh lực chủ yếu của sự
sống hay còn được gọi là sinh lực vũ trụ) được trôi chảy qua các tuyến nội
tiết. Nhưng nếu sự hoạt động của một hay nhiều luân xa đó bị trì trệ, thì dòng
sinh lực của sự sống bị cản trở hoặc bế tắc và như thế đưa đến bệnh hoạn và già
nua “.
“Với một người khỏe mạnh thì những luân xa đó làm
loang tỏa sinh lực ra đến tận làn da bên ngoài, ngược lại với một cơ thể già
nua bệnh hoạn thì những luân xa nầy hầu như không thể đẩy sinh lực lên đến bề
mặt của thân thể. Vì thế, cách thức nhanh nhất để dành lại sự tươi trẻ, sức
khỏe và sinh lực là làm sao để cho những luân xa nầy hoạt động bình thường trở
lại. Để đạt đến mục đích nầy, chúng ta có 5 bài tập sau đây; mỗi một trong 5
bài nầy tự nó đã rất hữu ích cho bạn, nhưng nếu muốn có được những kết quả tối
ưu thì bạn không nên bỏ sót một bài nào. Ở Himalaya, các Lạt Ma gọi chúng là
những “thức”. Vì thế ở đây tôi cũng muốn dùng lại từ ngữ đó”.
“Những trung tâm năng lực nầy là những chuyển động
xoáy cực nhanh. Khi tất cả đều xoáy với một tốc độ cực nhanh như thế thì cơ thể
đang ở trong trạng thái toàn hảo. Khi có một hoặc nhiều luân xa bị chậm lại thì
tuổi già và suy thoái bắt đầu tiến trình xâm thực”.
thức thứ nhất
Ông Bradford nói tiếp: “Thức thứ nhất nầy là một
phương pháp tập rất đơn giản. Mục đích cấp kỳ của nó là làm cho các luân xa
xoáy nhanh trở lại. Bạn thường bắt gặp động tác nầy ở những trẻ em khi chúng
chơi đùa.
“Trong thức thứ nhất nầy, tất cả những gì mà bạn cần
phải làm là giương thẳng 2 tay ra theo chiều ngang. Sau đó bạn xoay tròn cho
đến khi hơi chóng mặt. Một điều mà bạn phải lưu ý đó là; xoay tròn từ trái sang
phải. Nói cách khác, nếu bạn để cái đồng hồ trên sàn nhà trước mặt bạn, thì bạn
phải quay theo chiều kim đồng hồ.
“Hầu hết
những người lớn tuổi chỉ có thể xoay khoảng 6 lần trước khi cảm thấy chóng mặt.
Vì mới bắt đầu tập luyện, tôi khuyên bạn không nên vượt quá 6 vòng quay. Sau
đó, nếu cảm thấy chóng mặt thì bạn có thể ngồi hoặc nằm xuống để cho nó vơi đi.
Lúc đầu tôi cũng đã từng làm như thế. Nói tóm lại để bắt đầu, bạn chỉ nên thực
hành thức thứ nhất nầy cho đến khi hơi cảm thấy chóng mặt. Rồi dần dà, sau khi
luyện tập cả 5 thức, bạn sẽ có thể xoay tròn nhiều vòng hơn mà không cảm thấy
chóng mặt như lúc mới bắt đầu.
“Ngoài ra để giảm thiểu sự chóng mặt, bạn cũng có thể
noi theo cách thức của các vũ công. Trước khi bắt đầu quay tròn, bạn hãy tập
trung tầm nhìn vào một điểm duy nhất nào đó trước mặt, và khi khởi sự quay, hãy
hướng ánh mắt về cái điểm đó càng lâu càng tốt. Cuối cùng, bạn sẽ phải rời nó
khỏi tầm mắt, để cho đầu bạn có thể cùng xoay theo thân. Khi điều nầy xảy ra,
bạn xoay đầu thật nhanh hầu có thể hướng tầm mắt càng sớm càng tốt về cái điểm
đó. Chính cái “điểm chuẩn” nầy giúp bạn đỡ chóng mặt và không bị lúng túng”.
[ Ghi chú thêm của người đã tập thức nầy: Khi
xoay tròn nên hít thật sâu và thở ra thật dài. Khi xoay thì hai bàn chân phải
di động, vì vậy nên giữ cho 2 gót chân chạm vào nhau. Như thế sẽ giúp cho mình
cảm thấy thăng bằng bởi vì lúc nào mình cũng cảm thấy có điểm tựa ở trên 2 bàn
chân của mình hay nói cách khác là mình cảm thấy như đang quay trên một cái
trục. Nếu không thì mình sẽ quay hết cái phòng và có thể 2 bàn tay sẽ chạm vào
những đồ vật xung quanh ]
“Hồi còn ở Ấn Độ, tôi đã ngạc nhiên khi trông thấy các Maulawiyah (tu sĩ Hồi
Giáo) không ngớt xoay tròn trong các vũ điệu tôn giáo của họ. Sau khi đã thụ
giáo với Lạt Ma về thức tập thứ nhất nầy, tôi bỗng nhớ lại hai điều có liên
quan đến thức tập nầy. Một là các tu sĩ nầy luôn luôn xoay mình theo một hướng
từ trái sang phải hoặc nói khác hơn là xoay theo chiều kim đồng hồ. Hai là
những tu sĩ già vốn thường xuyên phải xoay mình trong các nghi lễ, thường có vẻ
khỏe mạnh và tráng kiện hơn những người cùng lứa tuổi với họ.
“Khi tôi nêu vấn đề nầy với Lạt Ma, ngài đã giải thích rằng cái động tác xoay
người nầy có một tác dụng rất hữu ích, nhưng đồng thời nó cũng mang tính tác
hại. Ngoài ra, ngài cũng cho biết sự xoay tròn thái quá đã kích thích quá mức
một số những luân xa đến nỗi cuối cùng chúng bị cạn kiệt. Điều nầy đưa đến hệ
lụy là trước tiên làm tăng nhanh dòng trôi chảy của prana, nguồn sinh lực chủ
yếu của sự sống và rồi làm bế tắc nó. Cái hành động xây dựng rồi xé toạc nầy
khiến các giáo sĩ Hồi Giáo phải nếm trải một trạng thái “chấn động tâm
thần” (tẩu hỏa nhập ma) và khiến cho họ đi lệch ra khỏi con đường của tôn
giáo và giá trị tinh thần vốn cao siêu của nó.
Và ông Bradford nói tiếp: “ Nhưng các Lạt Ma thì không bao giờ đưa thức
xoay mình đến chỗ thái quá. Trong khi các giáo sĩ Hồi Giáo có thể xoay mình
hàng trăm lần, thì các Lạt Ma chỉ thực hành nó khoảng chục lần hoặc nhiều hơn
đôi chút, vừa đủ đưa các luân xa vào hoạt động.
thức thứ hai
Ông Bradford nói tiếp:
“Tiếp theo thức thứ nhất là thức thứ hai và mục tiêu của thức nầy là nhằm kích
thích hơn nữa bảy luân xa. Thức nầy cũng đơn giản như thức thứ nhất. Trong thức
nầy người tập phải nằm dài trên sàn, mặt ngửng lên. Tốt nhất bạn nên nằm trên
một tấm thảm dầy hoặc một tấm nệm bằng phẳng. Các Lạt Ma thực hành nghi thức
nầy trên một tấm thảm mà người Tây Phương thường gọi là thảm cầu kinh; thảm làm
bằng len khá dầy và mục đích của nó là để ngăn không cho cơ thể bị thấm nhiễm
bởi cái lạnh của sàn nhà.
“Một khi bạn đã nằm duổi lưng, thẳng người,
hãy buông hai cánh tay dọc theo hông, gan bàn tay úp xuống sàn, giữ cho các
ngón tay sát vào nhau. Tiếp đó bạn nhấc đầu lên, thu cầm vào ngực. Trong khi
làm như thế, nhấc hai cẳng chân lên, đầu gối thẳng, trong thư thế thẳng đứng.
Nếu có thể bạn hãy để hai chân vươn ngược lên trên thân về phía đầu, nhưng phải
giữ cho 2 đầu gối thật thẳng.
“Rồi từ từ thả đầu và hai cẳng chân xuống sàn nhà trong khi đầu gối vẫn giữ
thẳng. Hãy thư giãn toàn bộ các cơ bắp sau đó, thực hành lại thức tập nầy.
Trong khi thực hành bạn hãy tuân theo nhịp thở như sau: hít vào thật sâu khi
bạn nhấc đầu và hai cẳng lên, thở ra toàn bộ khi bạn hạ đầu và hai chân xuống.
Giữa những lần tập, trong khi bạn thư giãn cơ bắp, bạn vẫn tiếp tục hít thở
theo nhịp vừa kể. Càng hít thở sâu thì càng tốt.
“Nếu không thể giữ cho hai đầu gối được thật thẳng, thì bạn có thể cong chúng
theo mức độ cần thiết. Tuy vậy nếu bạn tiếp tục luyện tập thức nầy, thì hãy cố
để giữ cho 2 đầu gối càng thẳng càng tốt.
“Một vị Lạt Ma đã kể với tôi rằng khi lần đầu tiên ngài thực hành cái thức
luyện tập nầy, ngài đã quá già yếu và lụ khụ đến nổi ngài không thể nhấc hai
bàn chân trong tư thế thẳng đứng. Vì thế ngài bắt đầu bằng cách đưa hai chân
lên trong tư thế cong và với tư thế đó, đầu gối ngài thẳng tắp nhưng hai chân
thì tòn teng. Thế rồi từ từ, từng chút một, ngài có thể giương thẳng chân ra và
3 tháng sau đó ngài đã có thể giương thẳng chúng một cách dễ dàng”.
Ông Bradford cho biết tiếp:
“Vị Lạt Ma lạ lùng nầy đã mang lại cho tôi khá nhiều ngạc nhiên. Khi kể lại cho
tôi nghe về chuyện đó, ngài là một người hoàn toàn tươi trẻ và khỏe mạnh, tuy
tôi biết rằng ngài đã lớn tuổi hơn tôi nhiều. Một trong những niềm vui của ngài
là cố gắng vác một thúng rau tươi nặng khoảng vài trăm cân Anh từ vườn để lên
tu viện ở trên núi cao, cách đó vài trăm feets. Ngài vác đi như thế, không nóng
vội nhưng đồng thời cũng không dừng chân nghỉ và khi đến nơi ngài chẳng
có vẻ gì là hụt hơi. Một lần khi tôi cố theo ngài để ngược lên tu viện, tôi đã
phải dừng lại ít nữa là 12 lần để thở nhưng rồi sau đó tôi cũng có thể di
chuyển dễ dàng như ngài và chẳng cần dùng đến chiếc gậy nữa. Nhưng đây lại là
chuyện khác”.
thức thứ ba
“Thức thứ ba nầy cần phải được thực hành ngay sau thức thứ hai. Tựa như thức
trước, thức nầy cũng rất đơn giản. Tất cả những gì mà bạn phải làm là quỳ gối
trên sàn nhà và giữ cho thân mình thẳng đứng, hai bàn tay áp sát vào đùi. Sau
đó nghiêng đầu và cổ về phía trước, cằm thu vào ngực. Tiếp đến ngửa đầu và cổ
ra phía sau càng xa càng tốt, đồng thời ngã người ra sau, cong hẳn cột sống.
Khi cong mình như thế bạn hãy bám cánh tay và bàn tay lên đùi để làm điểm tựa.
Cong người xong, hãy trở về với tư thế cũ và lập lại toàn bộ thức thứ ba nầy
lần nữa.
“Cũng tựa như thức thứ hai, ở thức thứ ba nầy bạn cũng phải điều hòa nhịp thở
đúng như quy định. Bạn phải hít vào thật sâu khi cong cột sống và thở ra khi
quay về với tư thế thẳng đứng. Hít thở sâu là điều rất hữu ích vì như thế bạn
có thể đưa dưỡng khí vào buồng phổi càng nhiều càng tốt.
“Từ hàng ngàn năm trước các Lạt Ma đã hiểu rằng mọi lời giải đáp cho những bí
ẩn khôn lường của đời sống đều được tìm thấy ở bên trong chính mình. Họ
đã phát hiện rằng tất cả những tính chất đã kết hợp lại để tạo thành đời sống
chúng ta đều phát khởi từ bên trong cá nhân con người. Đây là một quan điểm mà
người Tây Phương chẳng thể nào am hiểu bởi theo họ thì đời sống vốn đưọc khuôn
đúc bởi những lực không thể kiểm soát được của thế giới vật chất. Chẳng hạn như
hầu hết những người phương Tây đều cho rằng cơ thể con người không tránh được
phải lão hóa và suy thoái vì đó là quy luật tự nhiên. Vậy mà khi hướng tầm nhìn
vào nội giới, các Lạt Ma hiểu rằng điều đó chỉ là một ảo tưởng nhằm để tự an ủi
chính mình.
“Các Lạt Ma, nhất là các ngài đang sống trong tu viện mà tôi được may mắn đặt
chân đến, đã cống hiến cho thế giới một điều vĩ đại và điều nầy được thực hiện
trên tầm mức hoàn vũ. Từ tầm mức nầy, họ vượt lên trên những chuyển động của
thế giới vật lý để có thể quan sát và theo dõi loài người trên toàn thế giới
hầu mang đến cho nó nhiều điều tốt đẹp.
thức thứ tư
Ông Bradford kể: “Lần đầu tiên thực
hành thức thứ tư nầy, tôi đã cảm thấy rất khó khăn. Nhưng rồi một tuần sau, nó
trở nên đơn giản như những thức khác.
“Trước tiên bạn hãy
ngồi xuống trên sàn nhà, hai cẳng chân duỗi ra phía trước, hai bàn chân đặt
cách nhau khoảng 20 cm, gan hai bàn tay úp xuống sàn, dọc theo mông. Sau đó thu
cầm về phía trước ngực. Tiếp đến, bạn hãy ngã đầu ra phía sau, càng xa càng tốt
đồng thời nhấc thân mình lên sao cho đầu gối cong lại trong khi hai cánh tay
trở nên thẳng đứng. Với tư thế nầy, thân hình trở thành song song với sàn nhà,
và thẳng góc với hai cánh tay và hai cẳng chân. Rồi bạn hãy gồng căng mọi cơ
bắp của cơ thể. Cuối cùng khi quay trở lại với thế ngồi ban đầu, bạn hãy thư
giãn các cơ bắp và nghỉ một lúc trước khi lặp lại các động tác của thức tập.
“Cũng vậy, thở là điều quan trọng trong thức nầy. Bạn
hãy hít vào thật sâu khi nhấc thân mình lên và thở ra thật dài khi bạn hạ người
xuống. Tiếp tục duy trì nhịp thở nầy khi bạn nghỉ ngơi giữa hai lần tập.
Rồi ông Bradford nói
tiếp:
“Sau khi rời tu viện,
tôi đã chu du một số đô thị lớn của Ấn Độ và để thử nghiệm, tôi đã mở một số
lớp để hướng dẫn 5 thức tập thể dục nầy cho những người Anh cũng như dân bản
xứ. Tôi nhận thấy những người lớn tuổi trong cả hai nhóm nầy đều cho rằng họ
không tài nào thực hành thức thứ tư bởi vì họ đã quá già. Đây là ý nghĩ sai lầm
và đồng thời khiến cho tôi phải khó khăn khi thuyết phục họ. Cuối cùng tôi
khuyên họ hãy làm tất cả những gì có thể trong vòng một tháng để xem tiến triển
thế nào. Và lời khuyên nầy của tôi đã mang lại nhiều kết quả tốt đẹp hơn dự
đoán.
“Tôi còn nhớ có lần
tôi hướng dẫn một lớp có một số ít người lớn tuổi và khi chuyển sang thức thứ
tư nầy, những người đó hầu như không thể nhấc thân mình lên khỏi sàn nhà và
đương nhiên không thể đạt tới tư thế song song với sàn nhà. Cũng tại lớp nầy,
có một số người trẻ đã thực hiện động tác nầy một cách dễ dàng, ngay trong buổi
đầu tiên. Điều nầy làm cho những người cao tuổi cảm thấy chán nản nên vì thế
tôi phải tách thành hai nhóm. Tôi đã giải thích cho những người cao tuổi rằng
lần đầu tiên khi tập thức thứ tư nầy, tôi cũng chẳng hơn gì họ, nhưng giờ đây
tôi có thể thực hành liên tục 50 lần thức nầy mà không hề thấy mệt mỏi hay căng
thẳng cơ bắp. Và để chứng minh cho điều đó, tôi đã thực hành ngay trước mặt họ.
Kể từ đó những người cao tuổi đã đạt được những tiến bộ vượt bực.
“Bạn phải nhớ rằng sự khác biệt giữa trẻ
trung và già nua, giữa khỏe mạnh và bệnh hoạn, chỉ đơn giản tùy thuộc ở tốc độ
quay của luân xa. Đưa tốc độ xoay của luân xa về với chuẩn mực thông thường của
nó, thì một người già nua lại có thể trở nên trẻ trung và khỏe mạnh”.
thức thứ măm
Ông Bradford nói tiếp:
“Khi thực hành thức thứ 5, thân hình của bạn phải
hướng xuống mặt đất, được chống đỡ bởi hai tay, gàn bàn tay áp xuống sàn nhà và
các ngón chân ở trong tư thế cong lại. Với thức tập nầy, bạn phải đặt hai bàn
chân cách nhau khoảng 60 cm trong khi cánh tay và cẳng chân phải giữ thẳng.
“Để bắt đầu bạn hãy
chống hai tay thẳng đứng xuống sàn nhà và cong cột xương sống sao cho thân mình
ở trong tư thế lún xuống. Tiếp đó ngã đầu ra phía sau càng xa càng tốt rồi cong
ở phần hông và đưa thân mình lên trên để tạo thành chữ V ngược (tức là chổng
mông lên trời). Đồng thời bạn hãy đưa cằm tới trước và áp sát vào ngực. Tất cả
chỉ có thế. Thực hành xong, bạn trở lại với tư thế ban đầu và lập lại toàn bộ
thức tập nầy.
“Sau tuần lễ đầu tiên, thông thường bạn sẽ thấy đây là
một trong những thức tập dễ nhất. Một khi đã thuần thục rồi, bạn hãy để cho
thân mình rơi xuống tới một điểm hầu như là chạm sàn nhà, nhưng không hoàn toàn
chạm hẳn. Hãy gồng căng các cơ bắp trong một lúc, kể cả khi thân bạn đang ở
điểm cao cũng như khi hạ xuống thấp.
“Tiếp tục hít thở sâu như đã áp dụng trong những thức
trước đây. Hãy hít vào thật sâu khi bạn nâng người lên và thở ra hết khi bạn hạ
người xuống”.
Rồi ông Bradford giải
thích:
“Ở bất cứ nơi đâu,
khi tôi truyền đạt những thức tập nầy, thì trước tiên người ta thường cho rằng
chúng giúp làm giãn cơ bắp và các khớp bị xơ cứng, đồng thời giúp cho các cơ
bắp trở nên rắn chắc. Tuy vậy, mục tiêu chủ yếu của những thức tập nầy là đưa
tốc độ quay của các luân xa về với chuẩn mực thông thường nghĩa là phù hợp với
tốc độ quay của các luân xa của một người khỏe mạnh ở độ tuổi 25.
“Trong con người tất cả các luân xa đều có cùng một
tốc độ xoay. Mặt khác, nếu bạn có thể trông thấy 7 luân xa của một người ở lứa
tuổi trung niên - nam hoặc nữ, thì bạn sẽ hiểu ngay rằng tốc độ quay của một số
các luân xa trong cơ thể họ đã bị chậm lại rất nhiều. Tất cả chúng đều xoay với
những tốc độ khác nhau và chẳng có luân xa nào có thể cùng vận hành một cách
nhịp nhàng và hài hòa với luân xa khác. Luân xa quay chậm sẽ làm cho phần cơ
thể nơi nó tập trung bị suy thoái, trong khi luân xa quay nhanh tạo ra sự lo
lắng, bồn chồn, căng thẳng và mệt mỏi. Vì thế, sự hoạt động bất thường của các
luân xa mang lại sự suy yếu, bệnh hoạn và già nua.
Nghe ông Bradford mô tả về 5 thức luyện tập vừa kể,
đầu óc tôi không ngừng thắc mắc. Vì thế giờ đây, khi ông đã nói xong, tôi không
ngần ngại nêu lên một vài câu hỏi. Và câu hỏi đầu tiên của tôi là:
Với mỗi thức như thế thì chúng ta phải thực hành bao
nhiêu lần?
Ông Bradford nói:
“Để bắt đầu, trong
tuần lễ thứ nhất tôi khuyên bạn nên thực hành mỗi ngày một buổi, với ba lần cho
mỗi thức tập. Rồi trong những tuần lễ kế tiếp, gia tăng thêm hai lần các buổi
tập cho đến khi mỗi ngày bạn có thể thực hiện 21 lần cho mỗi thức. Nói cách
khác, trong tuần lễ thứ hai, thực hành 5 lần cho mỗi thức; tuần lễ thứ ba, 7
lần; tuần thứ tư, 9 lần và cứ thế tiếp tục. Như vậy trong khoảng thời gian 10
tuần bạn sẽ có thể thực hiện đầy đủ 21 lần mỗi ngày cho toàn bộ 5 thức.
“Nếu bạn gặp khó khăn
trong việc thực hành thức thứ nhất - xoay tròn - theo cùng một số
lần với những thức khác, thì bạn có thể chia ra làm nhiều lần để thực hành, sao
cho đủ 21 lần mà không phải chóng mặt. Và tôi tin rằng cuối cùng bạn cũng có
thể xoay tròn 21 lần như đã định.
“Tôi biết có một
người đã thực hiện những thức nầy trong hơn một năm ròng rã trước khi có thể
xoay tròn nhiều lần như đã quy định ở thức thứ nhất. Ông ta có thể dễ dàng thực
hành những thức khác, nhưng với thức xoay tròn nầy thì tiến rất chậm và phải
cần một thời gian dài mới có thể thực hiện 21 lần xoay trong một lúc. Và sau đó
ông ta đã đạt được những thành quả mỹ mãn.
“Tuy vậy
cũng có những người không hề cảm thấy khó khăn khi xoay tròn. Thông thường, họ
là những người đã bỏ qua thức thứ nhất nầy để thực hành 4 thức còn lại trong
vòng 3 đến 6 tháng và rồi họ nhận ra rằng mình có thể bắt đầu với thức thứ
nhất”.
Nghe giải thích xong
tôi hỏi tiếp:
Thế thì ta nên tập luyện những thức nầy vào lúc nào
trong ngày?”
Ông Bradford đáp:
“Bạn có thể thực hành vào buổi sáng hoặc buổi tối, tùy
theo giờ giấc thuận tiện. Riêng tôi, tôi thực hành trong cả 2 buổi sáng và tối;
nhưng vì bạn là người mới tập tểnh bước vào con đường tập luyện nên tôi không
muốn thôi thúc bạn. Sau khi đã tập luyện những thức nầy được 4 tháng, bạn có
thể bắt đầu dành thời gian để thực hành nhiều lần vào buổi sáng, và buổi tối
bạn chỉ thực hành 3 lần cho mỗi thức. Hãy tuần tự gia tăng số lần tập luyện như
bạn đã làm trước đó, cho đến khi thực hành đủ 21 lần. Bạn không cần thực hành
những thức nầy nhiều hơn 21 lần vào buổi sáng cũng như buổi tối, trừ khi bạn
thật sự bị thôi thúc bởi sự luyện tập.
Đến đây câu hỏi kế tiếp của tôi là:
“Tất cả những thức tập nầy đều có tầm quan
trọng ngang nhau?”
Ông Bradford gật đầu:
“Đúng, 5 thức tập nầy
liên kết nhau để tác động lên cơ thể bạn và chúng cùng có chung một tầm quan
trọng. Sau một thời gian tập, nếu bạn thấy không thể cùng một lúc thực hành các
thức nầy theo số lần quy định, thì bạn hãy tách chúng thành hai buổi tập, một
vào ban sáng và một vào buổi tối. Nếu bạn cảm thấy khó khăn trong việc thực
hành một thức nào đó trong 5 thức nầy thì hãy bỏ nó sang một bên để chú tâm vào
việc thực hành 4 thức kia. Rồi vài tháng sau đó, hãy tập lại cái thức mà bạn đã
thấy khó khăn và bỏ qua trước đây. Với cách nầy, kết quả sẽ đến chậm hơn nhưng
dẫu sao thì nó cũng đến.
“Khi tập luyện các
thức nầy bạn không bao giờ nên gắng sức để thực hiện cho bằng được. Điều đó sẽ
không mang lại cho bạn một lợi ích nào. Đơn giản ra, bạn chỉ nên làm tất cả
những gì bạn có thể rồi từ từ tiến lên và đừng bao giờ nản chí. Với thời gian
và kiên trì, cuối cùng rồi cũng như mọi người tập luyện khác, bạn có thể thực
hiện cả 5 thức nầy 21 lần mỗi ngày.
“Để vượt qua cái khó
khăn của một trong 5 thức nầy, một số người đã sáng tạo ra vài cách thức riêng
của họ. Hồi ở Ấn Độ, tôi có biết được một cụ già không thể thực hành ngay thức
thứ tư, ông ấy chỉ nhấc được thân mình lên đôi chút khỏi sàn nhà nhưng ông ta
có quyết tâm bằng mọi cách phải đưa nó lên trong tư thế nằm ngang như tôi đã mô
tả. Vì vậy, ông ta lấy một cái hộp vừa tầm, lót nệm lên, rồi đặt lưng trên ấy,
chống chân ở phía nầy, chống tay ở phía kia. Với cách thức nầy, ông có thể nâng
thân mình lên một cách khá tốt đẹp.
“Giờ đây, tuy với cái
sáng kiến đó không giúp cho ông cụ thực hiện đầy đủ 21 lần cái thức tập đó,
nhưng nó giúp ông có thể nhấc thân mình lên ở một tầm cao tương tự như những
người khỏe mạnh. Điều nầy tạo được một hình ảnh tích cực về mặt tâm lý và như
thế cũng đã là hữu ích. Tôi không khuyên bạn hãy bắt chước như ông ấy, nhưng
lối giải quyết đó có thể giúp cho bất cứ ai cảm thấy hoàn toàn thất vọng trước
một thức tập có thể tiến bước. Vậy nếu có tinh thần sáng tạo thì bạn nên nghĩ
ra một cách thức nào đó để giúp bạn thực hành bất cứ thức tập nào mà bạn thấy
khó khăn.
Đến đây tôi hỏi:
“Vậy sẽ ra sao nếu ta
bỏ hẳn một trong 5 thức?”
Ông Bradford trả lời
:
“Có thể nói đây là
những thức tập đầy thần lực. Vì thế nếu bỏ hẳn một trong 5 thức trong khi bạn
vẫn đều đặn và tập luyện đầy đủ 4 thức kia, thì bạn sẽ có được những kết quả
tuyệt hảo. Bạn phải hiểu rằng, chỉ một thức không thôi cũng đủ để tạo ra sự
thần kỳ, điều mà tôi đã chứng minh qua vũ điệu xoay tròn của các tu sĩ Hồi
Giáo. Những tu sĩ già, vì không xoay mình thái quá như những người trẻ, nên đã
giữ được sự khỏe mạnh cường tráng. Đây cũng là dấu hiệu cho thấy rằng chỉ một
thức tập không thôi cũng đủ mang lại những kết quả hùng hồn. Vì vậy, nếu bạn
thấy rằng mình không thể thực hành toàn bộ 5 thức, hoặc không thể thực hành
toàn bộ 5 thức, hoặc không thể thực hành đầy đủ 21 lần mỗi ngày, thì hãy vững
tin rằng bạn sẽ đạt được những kết quả tốt đẹp với bất cứ thức nào mà bạn có
thể thực hiện”.
Tôi thắc mắc:
“Liệu những thức nầy
có thể thực hành song song với các chương trình thể dục khác hay như thế sẽ gây
ra bất lợi gì? “
Ông Bradford đáp:
“Không sao cả. Nếu
bạn đang theo một chương trình tập thể dục nào đó thì cứ việc tiếp tục. Còn như
nếu bạn chưa có một chương trình tập luyện nào thì tôi khuyên bạn hãy bắt đầu
đi. Bất cứ một hình thức tập thể dục nào cũng giúp cho cơ thể duy trì sự quân
bình và tươi trẻ. Thêm vào đó, 5 thức tập mà tôi trình bày sẽ giúp bạn đưa vòng
quay của các luân xa vào chuẩn mực thông thường hầu cơ thể được dễ dàng đón
nhận những thành quả do các bài thể dục mang lại”.
Tôi hỏi:
“Năm thức tập đó có
cần phải kết hợp với điều gì khác?”
“Có hai điều sẽ giúp
ích, nếu bạn biết kết hợp đúng đắn. Điều thứ nhất là, như tôi đã nói trước đây,
bạn phải thở thật đều và sâu trong những lần nghỉ giữa hai thức tập. Ngoài ra,
giữa hai thức tập, bạn nên đứng thẳng người, hai tay đặt lên hông trong khi vẫn
thở đều đặn duy trì nhịp thở sâu. Khi thở ra bạn hãy tưởng tượng rằng mình đang
đẩy ra mọi căng thẳng đang chất chứa bên trong cơ thể, để như thế bạn cảm thấy
thư giãn và nhẹ nhỏm. Khi bạn hít vào, hãy tưởng tượng rằng bạn đang rót đầy
vào mình một cảm giác thoải mái và toàn mãn.
“Điều thứ hai là sau khi tập, bạn nên tắm bằng nước ấm
hoặc nước mát. Hoặc tốt hơn bạn nên lau người lẹ làng bằng một khăn ẩm, rồi sau
đó dùng khăn khô để lau lại. Một điều tôi khuyên bạn nên tuyệt đối tránh là:
tắm bằng nước lạnh hay lau bằng khăn ướt quá lạnh. Vì như thế bạn có thể bị
thấm lạnh vào trong. Và nếu làm như thế thì bạn đã loại bỏ tất cả những gì tốt
đẹp mà bạn đã gặt hái qua 5 thức tập”.
Tôi rất thích thú về những gì ông Bradford đã trình
bày, nhưng tự thâm tâm, tôi vẫn còn thắc mắc về một số điều. Tôi hỏi: “Phải
chăng Suối Nguồn Tươi Trẻ là thực sự đơn giản như ông đã mô tả cho tôi?”
Ông Bradford gật đầu:
“Đúng. Tất cả những
gì mà bạn cần phải làm là tập 3 lần mỗi ngày (cho mỗi thức) để bắt đầu và từ từ
tăng lên cho đến khi mỗi ngày thực hành đủ 21 lần cho mỗi thức. Đây là một bí
quyết tuyệt vời có thể giúp ích cho toàn thế giới nếu được mọi người biết đến.
“Dĩ nhiên để đạt được những kết quả thực sự, bạn phải
mỗi ngày thực hành những thức tập nầy. Mỗi tuần bạn có thể nghỉ tập một ngày,
nhưng không được nghỉ nhiều hơn bởi vì lý do nào đó mà bạn bỏ đi thói quen tập
luyện hàng ngày thì như thế bạn sẽ làm tổn hại đến toàn bộ sự tiến triển của
mình.
“May thay hầu hết mọi người, khi đã bắt đầu tập những
thức nầy, thì không những thấy chúng dễ dàng mà còn thích thú và hữu ích để
thực hành mỗi ngày, nhất là khi họ thấy được những lợi ích của chúng.
“Nói tóm lại, bạn chỉ mất khoảng 20 phút để thực hành
5 thức nầy. Và nếu bạn là người có đầy đủ thể chất, thì bạn có thể thực hành chúng
trong vòng 10 phút hoặc ít hơn. Nếu bạn phải bề bộn suốt ngày, không có thời
giờ luyện tập, thì nên dậy sớm vài phút vào buổi sáng, hoặc đi ngủ hơi muộn vào
buổi tối hầu dành ra đôi chút thời gian để tập luyện.
[Lời của người đã tập luyện: Nếu bạn cương quyết lấy
lý do bận rộn để không thực tập các thức nầy gì hết thì tức là bạn đã chọn cho
mình một con đường đau yếu, đủ thứ bệnh tật, sống cũng không được mà muốn chết
cũng không được. Lúc đó có than trách Trời Đất thì đã quá trễ.]
“Mục đích của 5 thức tập nầy là tái lập lại sự tươi
trẻ và sức khỏe cho thân xác bạn. Ngoài ra còn có những yếu tố khác quyết định
cho sự đổi thay tích cực của bạn mà hai trong số những yếu tố nầy là tâm trạng
và ước muốn.
“Như bạn đã biết có những người trông già hẳn ở lớp
tuổi 40 trong khi có những người trông vẫn trẻ khi họ đã ở tuổi lục tuần. Chính
tâm trạng của con người đã tạo ra sự khác biệt đó. Bất luận tuổi tác nào, nếu
bạn có thể cho rằng mình vẫn còn trẻ, thì mọi người sẽ thấy bạn trẻ trung đúng
như bạn nghĩ.
“Khi bắt đầu luyện tập những thức nầy, tôi đã cố gắng
xóa đi tâm trí cái hình ảnh già nua yếu đuối của chính mình và thay vào đó, tôi
xác định trong tâm trí cái hình ảnh thời còn trai trẻ của tôi. Phía sau cái
hình ảnh đó, tôi dồn hết năng lực cho sự ước muốn. Và kết quả là như bạn thấy
đây.
“Với nhiều người đây là công việc khó khăn, bởi họ
không tài nào thay đổi cái cách thức mà họ nhìn chính mình. Họ tin rằng thân
thể sớm muộn gì cũng trở nên già nua, yếu đuối và không có gì làm họ có thể thay
đổi cái quan niệm đó. Mặc dù vậy, một khi họ đã thực hành 5 thức nầy, họ sẽ bắt
đầu cảm thấy trẻ trung và đầy sinh lực hơn. Điều nầy có thể giúp họ thay đổi
cái nhìn về chính mình và dần dà họ bắt đầu nhận thấy mình trẻ ra. Và chẳng bao
lâu, nhiều người sẽ cho họ hay rằng họ có một vẻ bề ngoài rất tươi trẻ.
Cảm ơn anh Sắc rất trách nhiệm với bạn bè, đồng đội; đưa kinh nghiệm đã học được, áp dụng rèn luyện sức khỏe của mình phổ biến cho anh em!
Trả lờiXóa